Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

Vẫn Nhớ Người !




Người ơi, gặp gỡ mà chi
Tim ngoan biết dại, biết si mất rồi
Người ơi, từ lúc người thôi...
Trái tim như muốn vỡ đôi , ngỡ ngàng.

Tháng giêng, ghé, thật dịu dàng
Ghé riêng em, đọng trăm ngàn , sầu dâng.
Từng đôi, dìu dắt, ân cần...
Em ngồi tựa cửa gọi thầm tên ai !

Cắn chặt môi,ngăn lệ dài
Môi đã ứa màu, lệ (vẫn)  dài theo đêm...

Nhớ người em lại gọi tên
Trong mơ em cũng gọi rền. Người ơi !
Đôi ta nào cách xa xôi
Nhưng sao vẫn để đơn côi một mình ?

Nhớ người, em lại ngắm hình
Lệ trong mắt lệ, một mình bơ vơ,
Đêm đông buông xuống lặng tờ
Quơ tay viết vội vần thơ "nhớ người".

Liền trang viết mãi không thôi
Mải mê đâu biết rạng trời ngó qua...
Nhìn lại đâu thấy thơ ca..
Trên trang giấy trắng đậm đà tên anh...

Minh Nghĩa 24.01.2013 

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Anh Đã Đi

Anh Đã Đi

Anh đã đi với trăm ngàn tình mới
Em quay về tay gối mộng ưu tư
Giọt châu rơi , cay đắng mối tình thư
Nhìn hiên vắng trầm tư cùng sương trắng

Anh đi rồi, góc phố cũng lặng lặng
Dế cũng buồn, im ắng , trốn trong hang
Trời đất cũng ảm đạm phủ màu tang
Nhành hoa sữa, chẳng màng đến tỏa ngát

Anh đi rồi, đôi chân em ngơ ngác
Bước lang thang, về căn gác ngày nao
Một nửa còn đây, một nửa ở nơi nào
Bỗng một trận mưa rào, tim ướt sũng.

Ở nơi đó, nếu anh có hạnh phúc
Thì đã quên những lúc mình đắm say
Thì không biết , em nhớ anh từng giây
Và không biết , đắng cay người chung thủy.

Minh Nghĩa 17.01.13

Tâm Sự ( số 4)


Ngược đường chạm mặt nhau thôi
Mà ta cứ nghĩ xa xôi chuyện gì...?
Một người lặng lẽ bước đi
Một người dừng lại hoen mi ...đợi chờ !

Anh như dòng nước thờ ơ
Em chân cầu nhỏ , ngẩn ngơ đứng nhìn.
Giá em là nhánh lục bình
Theo anh một khoảng đường tình cũng cam.

Gặp nhau giữa độ thu sang
Con tim ngoan bỗng vội vàng bỏ em.
Tưởng đi về ngõ dịu êm
Càng đi càng thấy gai mềm châm đau.

Nhưng sao nó vẫn cứng đầu
Vẫn muốn bước tiếp , đớn đau không màng !

Đoàn tàu anh lại chạy ngang
Em sân ga nhỏ vội vàng nhìn theo.
Mỉm cười hi vọng chuyến sau.
Dù chỉ dăm phút, bớt sầu riêng em.

Minh Nghĩa 17.01.13

Tâm Sự ( số 3)



Em định kết sợi tơ vương
Trói chặt anh nhé , người thương... lâu rồi !
Từ ngày lạc bước đường côi
Vô tình ta lại chung đôi lối về

Nhưng ai từ bỏ câu thề 

Để giờ kết sợi bộn bề ưu tư ?

Minh Nghĩa 16.01.13

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

Đơn Côi Đi Về


Anh đã hứa về quê em ở
Bao lần rồi anh có nhớ chăng ?
Yêu anh yêu mãi ngàn năm
Thương anh thương trọn tấm lòng, em đây.

Nhưng rồi cũng có ngày cau héo
Lá trầu khô , bên mái tranh sơ
Thuyền nan lỡ bến bơ vơ
Sợ tình hóa đá hững hờ , bỏ đi.

Đừng hẹn em, chờ thêm năm nữa
Xuân rộn ràng đôi lứa bên nhau
Anh về chung nối nhịp cầu
Hàng tre, che mát mái đầu thêm xanh.

Anh về nhé, kẻo mai vàng kén nở
Đêm giao thừa, pháo nổ chẳng rộn ràng
Người đi tấp nập, dọc ngang....
Còn em như ở vùng hoang không người.

Lũ chim sâu hót vang khắp chốn
Như trêu chọc  , em đó anh ơi
Người ta đã có bến _nơi...
Còn em thì vẫn đơn côi đi về.

Minh Nghĩa 11.01.13

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Tâm Sự ( số 2)




Em xin nhặt lại câu thề
Xây dài thành những đường về tương lai
Gió ơi , đừng có cuốn bay
Ta sợ năm tháng chông gai , một mình...

Yêu người trao trọn tim trinh
Cớ sao người lại lặng thinh , vậy à !
Yêu người , yêu rất thực thà
Nhớ người, nhớ lắm , lệ nhòa hằng đêm.

Trách trời sao nỡ lại quên
Xe dây duyên nợ, không bền được lâu
Để mình em chịu đớn đau
Kiếp này cam chịu tình nhàu , vậy thôi !

Đêm nay nhớ lắm đôi môi
Đêm nay nhớ lắm nửa đời , đi hoang....

Minh Nghĩa 11.01.13

Tâm Sự (số 1)

Em về với giấc chiêm bao
Còn anh đi với...khát khao đời mình
Gặp nhau xin hãy lặng thinh
Đừng cố gặng hỏi... lệ tình em rơi.

Đôi ta đang cách hai nơi
Riêng em chẳng giám trách lời ...thở than

Chim ngoan phải ở lầu sang
Em nào có giám mơ màng điều chi.

Trách anh nỡ đến rồi đi
Trách anh gian dối, làm chi hỡi người
Trách anh sao nỡ nói lời........
Thề non hẹn biển, để đời màu tang

Anh về với giấc mộng vàng
Tình em nguyện dải bước đàng anh qua.
Để mình em chịu phong ba
Để  anh trọn giấc mơ hoa ngọt ngào.

Minh Nghĩa 10.01.2013


Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

Anh Hãy Về


Anh Hãy Về


Xuân năm nay anh hứa sẽ về thăm
Một làng nhỏ, nơi miền quê xa lắm
Những mái nhà tranh, từng đêm lấp lánh
Ngọn đèn dầu , soi hạnh phúc đơn sơ.

Mùa én về, đầy ắp tiếng trẻ thơ
Đang ríu rít khoe nhau chiếc áo mới
Nào là mẹ may, hay chị đi xa về mang tới
Nhìn thấy mà thương, nghèn nghẹn chẳng nên lời.

Anh ghé đi, để thấy xóm làng tôi
Chuẩn bị đón tết còn náo nhiệt hơn phố
Từ trong nhà ra tới ngoài ngõ
Đều một màu rực đỏ đào rộ bông

Môi bà ngoại, cũng sặc sỡ màu hồng
Bởi miếng trầu thơm nồng , ngoại đang tóm tém
Nỗi vui mừng, bấy lâu nay dồn nén
Giờ mỉm cười, con đã về, không lỡ hẹn như xuân qua.

Anh về đi, đón tết quê em cũng như ở nhà
Ba mẹ em, hãy coi như ba mẹ anh đó !
Em chắc một điều, nơi phố anh không có
Những trò dân gian chỉ có ở quê em.

Anh hãy tới một lần thử mà xem
Vườn trầu xanh, đợi anh về tay hái
Này anh ơi ! chớ đừng có ngại
Chúng mình cùng mang đi vái tổ tiên.

Làng trên xóm dưới ai cũng đỗi ngạc nhiên
"_Quý hóa chưa, có rể hiền về nữa"
Xuân năm nay, và nhiều mùa xuân nữa
Anh hãy là một nửa của đời em !

Minh Nghĩa 08.01.2013