Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

Vẫn Nhớ Người !




Người ơi, gặp gỡ mà chi
Tim ngoan biết dại, biết si mất rồi
Người ơi, từ lúc người thôi...
Trái tim như muốn vỡ đôi , ngỡ ngàng.

Tháng giêng, ghé, thật dịu dàng
Ghé riêng em, đọng trăm ngàn , sầu dâng.
Từng đôi, dìu dắt, ân cần...
Em ngồi tựa cửa gọi thầm tên ai !

Cắn chặt môi,ngăn lệ dài
Môi đã ứa màu, lệ (vẫn)  dài theo đêm...

Nhớ người em lại gọi tên
Trong mơ em cũng gọi rền. Người ơi !
Đôi ta nào cách xa xôi
Nhưng sao vẫn để đơn côi một mình ?

Nhớ người, em lại ngắm hình
Lệ trong mắt lệ, một mình bơ vơ,
Đêm đông buông xuống lặng tờ
Quơ tay viết vội vần thơ "nhớ người".

Liền trang viết mãi không thôi
Mải mê đâu biết rạng trời ngó qua...
Nhìn lại đâu thấy thơ ca..
Trên trang giấy trắng đậm đà tên anh...

Minh Nghĩa 24.01.2013 

8 nhận xét:

  1. Thôi hãy quên, chuyện tình buồn
    Sầu đau cũng phải buông tay, rồi về
    Lời ai than trách não nề
    Đau lòng người ở quê nhà chờ trông

    Quẳng đi gánh nợ trong lòng
    Em ơi về với dòng sông quê nhà
    Vẫy vùng như trẻ lên ba
    Vứt bao phiền muộn, hát ca yêu đời

    Lấy lại nét đẹp rạng ngời
    Mà cha mẹ đã một đời tạo nên
    Biết rằng kiếp sống lênh đênh
    Mấy ai tránh được gập ghềnh ghé qua

    Chiều tuông hạt nắng cháy da
    Lệ tuông bao giọt đắng ta, đắng người
    Thôi thì, cứ mỉn miệng cười
    Sầu đau chín bỏ làm mười, rồi quên!

    Trả lờiXóa
  2. Ừ thôi, cũng hết Giêng rồi!
    Cỏ cây đã kịp nảy chồi bên Xuân
    Và em ánh mắt trong ngần
    Buồn làm chi những mối vân vi nào?
    ...
    Thăm BL chúc vui em nhé !

    Trả lờiXóa
  3. Ghé thăm người có nhiều tâm trạng , xuân đến rồi , vui xuân nhé .

    Trả lờiXóa
  4. từ ngày quen biết với nàng
    đêm đêm ngơ ngẩn mơ màng nàng thơ
    xuân về mai nở vàng mơ
    lượn lờ cánh bướm vẫn vơ hương tình
    bâng khuâng cơn sóng vô hình
    vổ vào tim thắt biển tình mông mênh
    nhớ nàng thầm gọi riêng tên
    suy tư làn khói quện lên bóng nàng
    có không một nửa trăng tàn
    giọt sương chớm đọng hương ngàn quỳnh hoa
    đã bao tân khổ lòng ta
    người dưng vương lấy xót xa đáy lòng
    hương xuân ngào ngạt nắng hồng
    mình mơ thánh nữ rót dòng lương duyên
    vần thơ trút cạn ưu phiền
    ra giêng có biết chim liền cánh chăng
    nọ kia hoa bướm trinh băng
    còn ta với ấy vỉnh hằng được đâu

    Trả lờiXóa
  5. tôi đến dây một sáng xuân lãng đãng
    ngắm mây trời hòa quyện nét hương mai
    vẫn nhớ người theo nhịp bước chân ai
    gửi theo gió mảnh hồn chan nắng lạ

    Trả lờiXóa
  6. xuân về phân phất hạt mưa bay
    gió thổi đưa mây đón nắng mai
    đào đỏ mai vàng đua nở rộ
    cạn chén tương sầu chếch choáng say

    gác vắng hương xuân ngào ngạt gọi
    trà thơm quyện gió cánh vơi đầy
    nhớ người một chén tùy duyên khởi
    quên cả tim lòng nổi đắng cay

    cuộc thế trăm năm dòng nước chảy
    đời người nào khác giọt sương mai
    phú quý công danh phù vân ảo
    tháng ngày chớp mắt mộng tàn phai

    thôi hãy vui xuân chán cõi đời
    quên đi cuộc thế nhọc chơi vơi
    đường về rộng lối thênh thang bước
    mặc cả trên đời hạt xuân rơi

    Trả lờiXóa
  7. Bangbang lạc bước xin phép được đọc thơ nhé cô Bé ơi.
    Chúc bé tối cuối tuần nhiều niềm vui

    Trả lờiXóa
  8. vẫn mãi vần thơ hương tích cũ
    nhớ về dĩ vãng buổi chiều thu
    người đi lầm lủi trời mưa bụi
    phố núi sầu dâng nổi ưu tư

    ai về phố núi nhớ chăng ai
    bao thu sao ngỡ tháng năm dài
    khí lạnh bao quanh tim tù ngục
    quyện hồn trinh nụ dã quỳ say

    nhớ mãi người đi nhớ mãi người
    nụ cười chết lặng hạt sương rơi
    đêm khuya vàng vọt lòng u uất
    gọi mãi tên người ứa lệ vơi

    QM sang thăm bé và chúc bé mùa xuân như ý nguyện

    Trả lờiXóa